Trang

Sunday, October 6, 2013

Khổ nhục kế trong Ỷ Thiên Đồ Long ký

SAO BIỂN


(Vietkiemhiep) - Khổ nhục kế – cái kế phải tự chịu đau đớn nhục nhã để đánh lừa đối phương là một cách mà những người trung thành với lý tưởng thường dùng đến để thực hiện một sứ mạng lớn lao. Ỷ thiên Đồ long ký của nhà văn Kim Dung đã thuật lại một vụ án khổ nhục kế rất cảm động.

Qua vụ án, người ta thấy được lòng yêu nước của những đệ tử Minh giáo (Manichéisme).

Người thầy tu câm

Triệu Mẫn - con gái của đại nguyên soái Nhữ Dương Vương thống lĩnh binh quyền nhà Nguyên cai trị toàn Trung Quốc, là một cô gái cực đẹp, thông minh và đầy tham vọng. Cô cho thuộc hạ dùng Thập hương nhuyễn cân tán - một loại thuốc độc, để đầu độc bọn cao thủ sáu đại môn phái Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi, Không Động, Côn Luân và Hoa Sơn.

Họ bị bắt, đưa về giam giữ trong chùa Vạn An ở Đại Đô (tiếng của nhà Nguyên gọi Bắc Kinh thời ấy). Tham vọng của Triệu Mẫn là khuất phục sáu đại môn phái của võ lâm Trung Quốc, đồng thời buộc người của các phái này biểu diễn võ công cho cô xem để... học lại. Người nào không chịu biểu diễn võ công, cô ra lệnh  thuộc hạ chặt ngón tay của họ để trừng phạt.

Trong bọn thuộc hạ của Triệu Mẫn, có nhiều cao thủ võ công cao cường từ các các nước phiên bang (phên giậu) được tuyển về. Đặc biệt, có một viên đầu đà (thầy tu trong tiếng Phạn), được tuyển về từ nước Hoa Thích Tử Mô có kiến thức võ công cao cường nhưng bị câm. Hắn là thầy dạy võ cho Triệu Mẫn. Kim Dung mô tả viên đầu đà: “Tóc xõa xuống vai, thân thể cao lớn, mặt hắn có nhiều vết sẹo dài ngang dọc khiến người ta khó nhận ra khuôn mặt thật. Tóc hắn màu hung, không phải là người Trung Thổ”.

Trí nhớ của viên đầu đà câm này rất tuyệt. Hễ người của sáu đại môn phái chấp nhận đầu hàng, biểu diễn xong một chiêu thức của môn phái họ thì hắn nhớ ngay. Hắn đem đúng chiêu thức ấy dạy lại cho Triệu Mẫn không sai một ly. Rồi trên cơ sở chiêu thức ấy, hắn nghĩ ngay ra một cách hóa giải và dạy cho Triệu Mẫn cách hóa giải. Những điều hắn dạy cho Triệu Mẫn rất giản dị nhưng rất cao minh. Chính vì thế mà hắn được Triệu Mẫn kính trọng và nể phục. Hắn câm nhưng không điếc. Mỗi khi Triệu Mẫn nói chuyện với hắn đều gọi hắn là Khổ đại sư hoặc Hảo sư phụ.

Hai lời đe dọa tàn hủy nhan sắc

Một đêm, giáo chủ Minh giáo Trương Vô Kỵ dẫn Quang minh tả sứ Dương Tiêu và Thanh dực bức vương Vi Nhất Tiếu thám thính chùa Vạn An. Họ đang tìm kế hoạch cứu cao thủ sáu đại môn phái. Họ đến đúng lúc Khổ đầu đà dạy võ cho Triệu Mẫn. Sau đó, họ chứng kiến cảnh Triệu Mẫn ép buộc Chu Chỉ Nhược của phái Nga Mi phải biểu diễn võ công cho Triệu Mẫn học.

Chu Chỉ Nhược là bạn gái ngày thơ ấu của Vô Kỵ, từng đút cơm cho Vô Kỵ ăn khi Vô Kỵ bị thương tật trên sông Hán Thủy. Còn Triệu Mẫn là cô gái có ơn với Vô Ky, từng tặng cho Vô Kỵ hộp thuốc cao để cứu chữa cho người của phái Võ Đang. Cô thầm yêu trộm nhớ Trương Vô Kỵ dù hai người đang ở hai chiến tuyến khác nhau. Triệu Mẫn muốn nhà Nguyên bình định và cai trị toàn Trung Quốc; Vô Kỵ thống lĩnh lực lượng Minh giáo và quần hùng các môn phái chống nhà Nguyên, giải phóng Trung Quốc.



An Dĩ Hiên trong vai Triệu Mẫn

Chu Chỉ Nhược cương quyết không biểu diễn võ công của phái Nga Mi cho Triệu Mẫn xem. Triệu Mẫn không ra lệnh chặt ngón tay Chỉ Nhược như cô đã từng đối xử với các cao thủ khác của sáu đại môn phái. Là một phụ nữ đẹp, cô biết rõ tất cả các phụ nữ đều quý trọng nhan sắc của mình. Triệu Mẫn nói rõ: Cô không giết và cũng không chặt ngón tay của Chỉ Nhược. Cô chỉ muốn rạch mặt Chỉ Nhược cho Chỉ Nhược xấu như ma lem. Cô bảo quân túm giữ hai tay Chỉ Nhược và cô rút kiếm thực hiện ngay lời dọa của mình.

Chứng kiến cảnh Triệu Mẫn muốn tàn hủy nhan sắc Chỉ Nhược, Vô Kỵ không thể nhịn được nữa. Trong lúc trong tay không có vũ khí,  Vô Kỵ đã dùng hộp thuốc cao bằng vàng ròng của Triệu Mẫn tặng cho anh ngày trước ném vào đánh rớt thanh kiếm Triệu Mẫn đang cầm. Chàng trai sử dụng một chiêu thức đoạt lại được Chỉ Nhược trong tay.

Thấy ý trung nhân đột ngột xuất hiện cứu kẻ thù của mình, Triệu Mẫn không tức giận mà chỉ đứng ngẩn ngơ. Cô tiếc cái hộp vàng đựng thuốc cao mà cô đã tặng Vô Kỵ bị vỡ làm đôi. Cô cũng không ngờ Chỉ Nhược là bạn gái của Vô Kỵ ngày xưa. Trong thâm tâm, cô rất đau khổ khi biết Vô Kỵ có cảm tình với Chỉ Nhược.

Bọn thuộc hạ của Triệu Mẫn thì rất khâm phục võ công của Trương Vô Kỵ. Ném cái hộp nhỏ xíu đẩy lùi và làm rớt thanh kiếm rồi ra tay thần tốc đoạt người thì cả bọn không thể làm được. Thanh dực phức vương Vi Nhất Tiếu vốn khinh công cao cường, biết giáo chủ của mình đang khó xử trước hai cô gái. Hắn nhổ một chút nước miếng vào hai tay, xoa tay vào đế giày và dùng khinh công siêu việt lướt đến bên Triệu Mẫn. Chỉ đến khi Triệu Mẫn nghe má mình mát lạnh, dùng chiếc khăn lau má và nhìn ra mấy vết bẩn thì cô mới biết vừa bị Vi Nhất Tiếu sờ vào hai má.

Vi Nhất Tiếu đe dọa Triệu Mẫn: “Nếu ngươi rạch một đường lên má Chu cô nương, Vi mỗ sẽ rạch lên má ngươi hai đường. Nếu ngươi chặt của Chu cô nương một ngón tay, Vi mỗ sẽ chặt ngươi hai ngón. Ngươi có thể đề phòng Vi mỗ sáu tháng hay một năm nhưng làm sao đề phòng Vi mỗ được tám năm hay mười năm”.

Lời dọa của Vi Nhất Tiếu thật sự nặng ký. Có chạy đến đâu, Triệu Mẫn cũng không thể thoát được bàn tay trả thù của Vi Nhất Tiếu nếu cô thực sự dám phá hủy nhan sắc Chu Chỉ Nhược. Bọn thuộc hạ Triệu Mẫn nhận ra rằng khinh công của Vi Nhất Tiếu mà muốn cào má Triệu Mẫn thì không ai ngăn cản được. Chỉ cần một lời đe dọa đó, nhan sắc của Chu Chỉ Nhược đã được bảo vệ.

Vô Kỵ vốn là người phái Võ Đang, do hoàn cảnh bất khả kháng mà được tôn lên làm giáo chủ Minh giáo. Minh giáo bị bọn quần hùng Trung Nguyên gọi là Ma giáo. Thấy Vi Nhất Tiếu dọa cho một cô gái hung hãn bạo ngược như Triệu Mẫn phải sợ hãi đến trắng bệch mặt ra, Vô Kỵ hiểu rằng thuộc hạ của mình đúng là quân... ma giáo. Không lời nào họ không nói được, không thủ đoạn nào họ không làm được!

Tạm khỏi lo lắng về Chu Chỉ Nhược, Trương Vô Kỵ lại lo lắng chuyện cứu quần hùng ra khỏi chùa Vạn An. Lực lượng Minh giáo xuống Đại Đô chỉ có ba người, làm sao cứu được hàng trăm cao thủ ra khỏi chỗ giam giữ trước đám thuộc hạ đông đảo của Triệu Mẫn? Trong đám thuộc hạ của Triệu Mẫn, Vô Kỵ ngại nhất là Khổ đầu đà. Viên thầy tu câm này võ công cao cường, kiến thức võ học uyên bác, hành sự nhanh chóng, đúng là kình địch chứ không phải ai khác.

Quang Minh hữu sứ

Hôm sau, Vô Kỵ nghe có tiếng gõ cửa. Người đến gõ cửa chính là Khổ đầu đà. Hắn ra hiệu cho Vô Kỵ, Dương Tiêu và Vi Nhất Tiếu đi theo hắn đến một cái gò xa khách sạn hàng chục dặm thì dừng lại. Tại đây, hắn đưa song trảo vồ tới Vô Kỵ, buộc Vô Kỵ phải giở võ công ra ứng phó.


Lưu Canh trong vai Chu Chỉ Nhược

Võ công của Khổ đầu đà thật phức tạp. Hắn sử hết hổ trảo, long trảo, ưng trảo, sư chưởng đến hạc chủy. Chiêu thức của hắn mỹ lệ, uyển chuyển, biến hóa một cách linh hoạt. Xem qua võ công đó, người đang đấu và người đứng bên ngoài đều thừa nhận Khổ đầu đà thật sự là nhà võ học uyên bác, công phu bao gồm cả hai phái chính tà.

Hết đấu quyền chưởng, hắn ra hiệu mượn thanh kiếm của Dương Tiêu. Hắn dùng kiếm đấu với Trương Vô Kỵ. Trương Vô Kỵ dùng vỏ kiếm thay kiếm, sử Thái Cực kiếm pháp chính tông của phái Võ Đang. Chàng đánh cho Khổ đầu đà chân tay luống cuống. Hắn vứt kiếm, phóng ra một chưởng, bị Vô Kỵ đánh bay ra xa.

Trận chiến kết thúc. Khổ đầu đà đặt hai tay lên ngực làm thành hình ảnh ngọn lửa đang cháy, cúi mình trước Trương Vô Kỵ: “Tiểu nhân là Quang Minh hữu sứ Phạm Dao xin tham kiến giáo chủ, cảm tạ ơn đức giáo chủ đã tha mạng. Tiểu nhân vô lễ đã mạo phạm, xin giáo chủ tha tội.”. Kẻ câm đột ngột mở miệng nói được khiến Vô Kỵ ngạc nhiên. Chàng càng ngạc nhiên hơn nữa khi nghe hắn tự xưng là Quang Minh hữu sứ của Minh giáo.

Duy có Dương Tiêu là nhận ra hắn được mấy phần. Ngày xưa, Minh giáo nổi tiếng với Tiêu Dao nhị tiên. Tiêu là Dương Tiêu, Dao là Phạm Dao - hai mỹ nam tử (đàn ông đẹp trai) của Minh giáo. Vai trò của Tiêu Dao nhị tiên đứng cao hơn cả Tứ đại hộ giáo pháp vương bởi võ công họ rất cao cường. Minh giáo bị Thành Côn lật đổ, giáo chủ tự tử, đội ngũ tan nát. Quang Minh hữu sứ Phạm Dao võ công cao cường, thất tung hai chục năm tưởng đâu đã chết rồi, nào ngờ lại xuất hiện trong cái vỏ của một viên Khổ đầu đà giả câm.

Vô Kỵ thực sự hạnh phúc khi biết Minh giáo còn có Quang Minh hữu sứ Phạm Dao. Chàng chỉ nói: “Thì ra là Phạm hữu sứ của bản giáo”. Nhưng Dương Tiêu nhìn anh chàng đẹp trai ngày nào nay trở thành  con người có bộ mặt cực xấu, không khỏi đau lòng: “Phạm hiền đệ, không ngờ hiền đệ ra nông nỗi này. Thật đau khổ cho hiền đệ”. Phạm Dao cho biết: “Nếu tiểu đệ không tự hủy dung mạo thì làm sao có thể lừa được Thành Côn”. Và Phạm Dao thưa hết với tân giáo chủ Trương Vô Kỵ về những ngày tháng phiêu bạt giang hồ của mình.

Thành Côn phá tan được Minh giáo bèn vào làm môn hạ của Nhữ Dương Vương. Nóng lòng trả thù cho Minh giáo, Phạm Dao cũng trà trộn vào làm môn hạ dưới trướng quân Mông Cổ, ám sát Thành Côn ba lần nhưng đều không thành công. Hắn nghĩ ra một khổ nhục kế thật kinh hoàng: dùng kiếm rạch nhiều vết cho nát khuôn mặt đẹp trai của mình đi. Rồi hắn mặc áo nhà tu, nhuộm tóc vàng hoe, giả làm đầu đà sang nước Hoa Thích Tử Mô - một tiểu quốc phiên thuộc trong đế quốc Mông Cổ sinh sống. Tại Hoa Thích Tử Mô, hắn biểu diễn công phu và làm những việc kinh thiên động địa.

Triệu Mẫn chiêu mộ cao thủ các phiên bang để đàn áp phong trào khởi nghĩa của người Trung Quốc yêu nước; hắn được tuyển chọn đưa về Đại Đô. Triệu Mẫn thấy hắn võ công cao cường, kiến thức uyên bác, lại câm nên cứ nghĩ hắn là cao thủ giang hồ gốc Hoa Thích Tử Mô được đem tiến cống. Cô tôn hắn làm thầy dạy võ cho mình. Nay hắn mới biết Minh giáo đã phục hưng; Trương giáo chủ võ công cao cường đang mưu đồ đánh đuổi quân Mông Cổ ra khỏi bờ cõi nên mới hiện thân, nhận giáo chủ.

Nghe câu chuyện của Phạm Dao, Vi Nhất Tiếu vái lạy hắn, tỏ lòng khâm phục. Còn bản thân Dương Tiêu, tuy được xếp trên Phạm Dao nhưng cũng tự nhận mình thua xa Phạm Dao vì không thể nghĩ ra một khổ nhục kế sâu xa như vậy. Phạm Dao khá thẳng thắn, hắn thú nhận trước Vô Kỵ: “Để làm cho vương gia tin tưởng, tại hạ đã sát hại ba vị hương chủ của bản giáo”. Giết người đồng giáo trong luật lệ của Minh giáo là một hành vi phạm trọng tội nên điều Phạm Dao thú nhận khiến Vô Kỵ rất đau lòng. Chàng trả lời: “Bản nhân không trách cứ hữu sứ”.

Nghe giáo chủ tha tội nhưng nhìn thấy khuôn mặt giáo chủ không vui, Phạm Dao khẳng khái dùng kiếm chặt đứt hai ngón tay bên bàn tay mặt. Hắn nói: “Đại sự chưa thành, Phạm Dao chưa thể tự tận. Chỉ xin chặt trước hai ngón tay để tạ tội, sau này sẽ chặt nốt cái đầu”. Trước con người phân minh, thẳng thắn như vậy, Vô Kỵ quỳ xuống lạy và nói: “Nếu Phạm hữu sứ tự đâm mình một kiếm, ta sẽ tự đâm mình hai kiếm”.

Chiến công của hữu sứ

Có thêm con người kỳ tài Phạm Dao, phe Minh giáo có được bốn người. Họ quyết thực hiện kịch bản cứu quần hùng sáu đại môn phái. Họ nắm được yếu điểm Hạt Bút Ông mê rượu;  Lộc Trượng Khách mê sắc, bèn theo đó mà vạch ra kế hoạch. Vô Kỵ nghe ba thuộc hạ của mình xây dựng kịch bản, nào ăn cắp thuốc giải, nào bắt phụ nữ lột truồng, nào phóng hỏa đốt nhà. Chàng lắc đầu, hiểu ra Minh giáo của mình chính là quân... ma giáo.

Phạm Dao trở về Vạn An tự, mời Hạt Bút Ông uống rượu ăn thịt chó. Hắn rót cho mình một bát đầy rồi để ngang bình rượu xuống cho rượu ngấm vào Thập hương nhuyễn cân tán. Thế là Hạt Bút Ông uống nhằm rượu độc. Phạm Dao cũng giả vờ trúng độc. Cả hai đến chỗ Lộc Trượng Khách xin thuốc giải.

Trước lúc đó, Vi Nhất Tiếu dùng khinh công tuyệt đỉnh, chạy đi bắt cóc nàng Hàn Cơ - ái thiếp trẻ nhất của Nhữ Dương Vương. Lão điểm huyệt, cởi trần truồng cô ta, gói trong một tấm chăn, đem nhét vào phòng Lộc Trượng Khách. Làm xong việc ác đó, lão nhận nhiệm vụ đi... đốt nhà. Đốt nhà xong, lão quay về chùa Vạn An để cùng giáo chủ cứu người.

Phạm Dao tiến vào phòng Lộc Trượng Khách, mở miệng ra lớn tiếng vu cáo họ Lộc gian dâm, dám bắt cóc thiếp yêu của Nhữ Dương Vương đi hành lạc. Hắn gài thế nhằm xin thuốc giải môn độc dược Thập hương nhuyễn cân tán. Lộc Trượng Khách thấy hắn muốn xin nhiều thuốc giải, nghi ngờ. Hắn bèn đặt điều nói bậy, rằng Diệt Tuyệt sư thái phái Nga Mi là người tình cũ; Chu Chỉ Nhược là con gái riêng của hắn với bà ta, phải xin thuốc cho nhiều. Rồi hắn đem thuốc giải phân phát cho quần hùng sáu đại môn phái.

Thấy âm mưu bạo loạn, Triệu Mẫn ra lệnh đốt tòa tháp cao tám tầng nhốt quần hùng, định thiêu chết họ. Vô Kỵ, Dương Tiêu đứng dưới đất, kêu gọi quần hùng nhảy xuống. Quần hùng được uống thuốc giải, công lực tương đối phục hồi. Họ nhảy xuống, được Vô Kỵ dùng thần công Càn khôn đại nã di đẩy họ theo thế rơi ngang nên không ai bị thương. Cứ một người nhảy xuống là phe Minh giáo mạnh thêm một bước.

Quần hùng nhảy xuống hết, ra tay đánh quân Mông Cổ. Chỉ có Diệt Tuyệt sư thái cảm thấy nhục nhã vì lời nói bậy bạ của Phạm Dao. Bà là nữ tu, giữ mình như ngọc, nào có yêu ai bao giờ. Bà bồng Chỉ Nhược nhảy xuống và từ chối sự giúp đỡ của Vô Kỵ. Cú rơi khiến bà ta gãy hết xương sống, chết ngay tại chân bảo tháp.

Phạm Dao là con người rất mực thẳng thắn. Hắn trở lại Đại Đô, thưa rõ với Triệu Mẫn: “Khổ đầu đà ta họ Phạm tên Dao, là Quang Minh hữu sứ của Minh giáo. Ta trà trộn vào phủ Nhữ Dương Vương là có mục đích riêng, may được quận chúa dùng lễ để đối xử nên đến đây xin cáo từ”. Triệu Mẫn không thèm đáp lễ. Phạm Dao nói với Vô Kỵ: “Xin giáo chủ hãy đề phòng. Vị quận chúa trẻ măng này rất tàn ác, xảo quyệt mà giáo chủ thì quá tốt bụng. Chớ có mắc lừa cô ta”. Triệu Mẫn bực mình, chỉ nói: “Đa tạ Khổ đại sư khen ngợi”.

No comments:

Post a Comment