Ngàn mây đỡ chân thiếp
Ngàn hoa rải quanh thiếp
Không bằng được gặp chàng
Bên bờ cỏ Trường Giang
"Thưa công tử, đây là lần cuối cùng xin công tử cho phép tiểu nữ được hầu hạ công tử. Rồi đây, Tiểu Chiêu sẽ lên đường về Ba Tư nghìn trùng, không còn dịp nào gặp mặt nhau nữa. Lúc ấy, tiểu nữ muốn hầu hạ công tử một lần nữa cũng nào có được đâu".
Mẹ Tiểu Chiêu vì hai chữ tình duyên mà dang dở con đường lên ngôi Thánh nữ, mang vào người mối hoạ sát thân. Tiểu Chiêu tựu thành từ mốt tình đẹp đẽ mà ngang trái ấy. Từ bé, nàng đã thấy mẫu thân lúc nào cũng sống trong nỗi lo âu bị phát hiện, đến nỗi phải rời xa vòng tay mẹ vì an toàn cho chính mình, và khi lớn lên phải thay mẹ mang nặng trách nhiệm của người Thánh nữ. Trên Quang Minh đỉnh, giả thành người xấu xí, Tiểu Chiêu âm thầm điều tra tung tích Càn Khôn đại na di. Ngần ấy trách nhiệm trên vai một thiếu nữ thật quá đỗi nặng nề?
Rũ bỏ lớp xiêm y tì tử và cả tình yêu tha thiết, Tiểu Chiêu ngậm ngùi bước lên địa vị Thánh nữ tôn quý mà ngàn người phủ phục, nàng đến xứ Ba Tư xa xôi với trọn vẹn con tim để lại nơi Trung Thổ? Bi kịch thay, lại thêm một cô gái vì chữ hiếu mà đứt đoạn tình duyên.
Tiểu Chiêu gật đầu đồng ý với các sứ giả Ba Tư.hành động đó đồng nghĩa với trái tim thiếu nữ tan nát, linh hồn từ đây chết lặng. Vẫn tồn tại trên thế gian mà khác gì đã chết. Nhưng có sao đâu, nỗi đau đó chỉ một mình ta phải gánh, còn người ta yêu sẽ hạnh phúc, bình yên. Sự hi sinh của ta chẳng phải là ý nghĩa lắm sao?
Tiểu Chiêu thừa hiểu trở thành Thánh nữ cũng chính là giết chết tuổi thanh xuân để giữ gìn sự thanh khiết cho ngọn lửa thiêng, sao nàng không lựa chọn được chết cùng Trương Vô Kỵ giữa biển khơi rộng lớn, được chung một mộ với ý trung nhân? Chỉ có thể giải thích rằng khi con người yêu đến trọn con tim
Người ta thường quên đi bản thân mình mà chỉ nghĩ tới hạnh phúc của người mình yêu. người ta thà để mình chịu khổ đau , thà mình chết chứ không hề muốn người mình thương yêu bị tổn thương dù chỉ là một tổn thương nhỏ nhất.
Tiểu Chiêu nài nỉ được thay áo cho Trương Vô Kỵ, được một lần cuối làm kẻ tì tử cho chàng. Phải rồi, đây sẽ là lần cuối được cùng ý trung nhân thở chung một bầu không khí, được nhìn ngắm gương mặt chàng.
Để rồi từ đây chỉ còn lại một mối thê lương, một mối sầu vạn kiếp….
Giữa đại dương Tiểu Chiêu rơi lệ. Chia ly từ đây là vĩnh viễn rời xa, là cách trở bởi nghìn trùng đại dương, bởi địa vị cao quí của Thánh nữ suốt đời giữ thân trinh trắng hay bởi trái tim chàng vốn dĩ không hướng về mình? Sóng biển trập trùng hoà tan lệ nàng rơi mặn đắng, gió biển thét gào át tiếng khóc nàng chết lặng….
mong ước của nàng giản đơn lắm , nàng chỉ mong ước được làm thị tỳ cho người mình yêu thương suốt đời, nào là vinh hoa phú quý , nào là quyền cao chức trọng nàng nào có mong đâu.
Tiểu Chiêu quyến luyến không muốn rời xa Trương Vô Kỵ
Ân Tố Tố và Trương Thúy Sơn vẫn còn được bên nhau chốn tuyền đài, Kỷ Hiểu Phù mãn nguyện ra đi với trọn vẹn trái tim Dương Tiêu và A Châu vĩnh viễn là hình bóng duy nhất trong lòng Tiêu Phong. Còn Tiểu Chiêu thì sao. Trương Vô Kỵ đâu chỉ có một tri kỉ hồng nhan. Một Triệu Mẫn xinh đẹp, thông minh, sắc sảo, một Chu Chi Nhược tú lệ, bề ngoài dịu dàng mà bên trong thủ đoạn, một Ân Ly mà chàng trót mang nặng ân tình. Trong số 5 người phụ nữ, Trương Vô Kỵ thích nhất Tiểu Chiêu. Có lẽ cũng cô ấy cũng là người tình trong mộng của tất cả đàn ông trên thế giới này.
Nhưng biết làm sao được , thật sự cô không hợp với chàng. Tiểu Chiêu có thể hầu hạ chăm sóc “bữa ăn giấc ngủ” như 1 tỳ nữ nhưng lại không thể đưa ra quyết định Vô Kỵ nên đi đâu. Cô ấy có thể đưa ra lời khuyên hoặc động viên lúc khó khăn nhưng không thể cùng Vô Kỵ chung tay góp sức “diệt gian trừ ác”. Bản tính của Trương Vô Kỵ hay nhẫn nhịn, quá lương thiện thậm chí có lúc là hơi nhu nhược. Người phụ nữ sát cánh bên anh cần mạnh mẽ, có chủ kiến và tư tưởng mới đủ sức mạnh mang lại hạnh phúc vẹn tròn, hỗ bổ tương tác.
Nhiều lúc người ta quá đỗi vô tình mà không cảm nhận được tình yêu cao cả của kẻ gần mình nhất.
Đến cuối cùng, Trương Vô Kỵ mới hiểu mối tình sâu đậm mà Tiểu Chiêu dành cho mình. Cuộc đời còn lại của nàng sẽ ra sao, sẽ là bao ngày thổn thức không nguôi mà ngóng trông về Trung Thổ, sẽ là bao đêm ngậm ngùi mà thương nhớ chàng Trương?
Tiếc rằng không phải cuộc tình nào cũng kết thúc vẹn toàn, bao giờ lại không có một kẻ thứ ba ngậm ngùi, đau xót. Nhưng đâu phải vì thế mà người ta thôi yêu, thôi khắc khoải nhớ mong, thôi trông chờ ở những điểu tưởng chừng không thể. Nếu bạn không tìm được một tình yêu đích thực thì không có nghĩa rằng vì tại một nơi nào đó trên thế giới này nó không tồn tại và không có những người yêu đến quên đi bản thân mình.
P/S: Ngày còn thơ bé mình cũng có từng coi phim này nhưng chưa bao giờ thấy yêu nhân vật Tiểu Chiêu cả. nhưng bây giờ khi đã trưởng thành đã hiểu cuộc đời. Khi đọc câu chuyện này mình chợt thấy yêu nhân vật này vô cùng và vô cùng. Trong tất cả các tiểu thuyết mình từng đọc mình chỉ thích 2 nhân vật và đây là nhân vật đầu tiên.
Nàng Tiểu Chiêu xinh đẹp Hà Trác Ngôn
------------------------Bài liên quan:
Tiểu Chiêu
Tóm tắt Ỷ thiên đồ long ký
No comments:
Post a Comment