Bạch Y Ngũ Bút
Trong thế giới kiếm hiệp bao la của Kim Dung, có hàng chục nhân vật xứng danh anh hùng, hàng trăm cao thủ võ công cao cường. Nhưng chỉ một số ít đạt tới cảnh giới “võ đạo chí tôn” – nơi sức mạnh, trí tuệ và nhân cách hòa làm một. Dưới đây là mười đại cao thủ tiêu biểu - do kênh Kiếm hiệp Kim Dung lựa chọn giới thiệu, đại diện cho tinh hoa võ học Kim Dung – những con người khiến cả giang hồ phải ngước nhìn.
>> Xem trên You Tube:
Tiêu chí lựa chọn:
Không khẳng định ai là đệ nhất cao thủ võ lâm. Những nhân vật này xuất hiện trong những tác phẩm kiếm hiệp khác nhau, không cùng thời đại, chưa bao giờ trực tiếp tỷ đấu với nhau, nên nếu cho rằng người này võ công cao hơn người kia, đánh bại mọi đối thủ e là chủ quan, phiến diện chăng. Không thể đoan chắc rằng Độc cô cầu bại sẽ đả bại Đông Phương Bất Bại trong một trận tỷ thí kiếm pháp.
Nhân vật được chọn là người có võ công cao nhất trong võ lâm trong tác phẩm. Chiến thắng hầu hết các cao thủ cùng thời với mình.
Họ đều có võ công tuyệt học, công phu thượng thừa, đều được cao nhân chỉ dạy hoặc do cơ duyên, số phận may mắn mà có được bí kíp võ công tuyệt học từ hàng trăm năm trước. Mấy ai có được, âu là thiên định.
Họ đều là người có tầm ảnh hưởng, được các cao thủ trên chốn giang hồ kính nể, tôn trọng, hoặc khiếp sợ. Trong Ỷ thiên đồ long ký, Trương Tam Phong đã trên 100 tuổi, không trực tiếp tỷ thí với cao thủ nào, nhưng các đại cao thủ có mặt trên núi Võ Đang đều kính nể, tôn trọng khi nói về ông.
1. Độc Cô Cầu Bại – Kiếm thánh truyền kỳ.
Tác phẩm: Thần điêu hiệp lữ, Tiếu ngạo giang hồ.
Môn phái: Không rõ, ẩn sĩ cô độc trong rừng sâu.
Võ công: Độc Cô Cửu Kiếm.
Độc Cô Cầu Bại là biểu tượng tuyệt đỉnh của kiếm đạo. Ông luyện kiếm cả đời, từ “trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công” đến “vô kiếm thắng hữu kiếm”. Kiếm pháp của ông đạt tới cảnh giới tối cao: dùng ý thắng hình, lấy tâm điều khiển kiếm. Không ai từng thấy ông chiến đấu, chỉ biết rằng cả đời ông “cầu bại mà không được”.
Độc cô cầu bại không còn sống trên võ lâm từ lâu. Tinh hoa và uy lực kiếm pháp của ông được hai nhân vật hậu thế thể hiện là Dương Quá và Lệnh Hồ Xung.
Kim Dung qua nhân vật Độc Cô Cầu Bại để minh triết đạo lý võ học: cực điểm của kiếm không nằm ở sát phạt mà ở vô vi. Ông không chỉ là cao thủ mạnh nhất, mà là người hiểu sâu nhất về “đạo”.
2. Trương Tam Phong – Tổ sư Võ Đang phái.
Tác phẩm: Ỷ Thiên Đồ Long Ký.
Môn phái: Võ Đang.
Võ công: Thái Cực Quyền, Thái Cực Kiếm, Cửu Dương Thần Công.
Trương Tam Phong xuất thân từ Thiếu Lâm, sau ngộ ra đạo lý “lấy nhu thắng cương”, lập ra phái Võ Đang, sáng tạo ra Thái Cực quyền, thái cực kiếm – một trong những tuyệt kỹ mang tính cách mạng. Ở tuổi hơn trăm, ông vẫn nội lực sung mãn, tâm pháp viên mãn, đánh bại nhiều cao thủ trẻ tuổi.
Trong Ỷ thiên đồ long ký, ở phần đầu Trương Tam Phong chỉ là chú tiểu nhỏ Trương Quân Bảo. Sau 70 năm, khi bảy đệ tử Võ Đang thất hiệp đã nổi danh lừng lẫy trên chốn giang hồ thì Trương Tam Phong đã trên 100 tuổi. Vậy nên không có trận đánh nào của Trương Tam Phong được Kim Dung kể lại cụ thể. Tuy nhiên, việc các đại cao thủ đều hết sức kính trọng, gọi ông là bậc Thái sơn bắc đẩu trên chốn giang hồ - cũng đủ thể hiện Trương Tam Phong không những là một đại cao thủ, võ công tuyệt luân, mà còn là người có uy tín, tầm ảnh hưởng rất lớn trên võ lâm.
Khi quận chúa nhà Tống là nàng Triệu Mẫn huy động hàng chục đại cao thủ tấn công núi Võ Đang với ý định bắt sống hạ nhục Trương Tam Phong, đã bị các cao thủ Minh Giáo và Trương Vô Kỵ tự nguyện chặn lại và đả bại, không cần đến Trương Tam Phong phải ra tay.
Trương Tam Phong là biểu tượng của trí tuệ và đạo đức. Ông kết hợp tinh hoa Thiếu Lâm với Đạo gia, tạo nên con đường riêng: lấy tĩnh chế động, lấy vô vi đạt hữu vi.
3. Vương Trùng Dương – Toàn Chân giáo tổ sư.
Tác phẩm: Anh hùng xạ điêu, Thần điêu hiệp lữ.
Môn phái: Toàn Chân giáo.
Võ công: Nội công Toàn Chân, Đạo pháp cao thâm, Võ Đang Kiếm.
Vương Trùng Dương là người đứng đầu Võ lâm ngũ bá, giành được Cửu Âm Chân Kinh trong Hoa Sơn luận kiếm lần đầu, đánh bại 4 đại cao thủ Hoàng Dược Sư, Âu Dương Phong, Đoàn Trí Hưng và Hồng Thất Công. Tuy nhiên, thay vì bá chủ võ lâm, ông chọn con đường tu Đạo, sáng lập Toàn Chân giáo, dạy người hướng thiện.
Trong Anh hùng xạ điêu, Vương Trùng Dương đã khuất bóng, chỉ còn nghe kể lại qua lời sư đệ là Lão ngoan đồng Chu Bá Thông và Nhất đăng đại sư. Trước khi chết, để giữ chân kinh, ông đã dùng chiêu Nhất Dương Chỉ phá tan công phu tuyệt kỹ Cáp Mô Công của Tây độc Âu Dương Phong.
Trong tác phẩm Thần điêu hiệp lữ, Vương Trùng Dương là chàng thanh niên trẻ tuổi, ái quốc, được sư tổ môn phái Cổ Mộ là nàng Lâm Triều Anh xinh đẹp yêu thầm, hai người nhiều lần tỷ đấu với nhau.
Vương Trùng Dương là “thánh nhân võ lâm” – vừa trí vừa bi, hiểu rằng võ học không chỉ để chinh phục mà còn để khai ngộ. Cái chết của ông là huyền thoại, nhưng ảnh hưởng còn lan truyền qua nhiều thế hệ.
4. Hồng Thất Công – Cái Bang Bang chủ.
Tác phẩm: Anh hùng xạ điêu, Thần điêu hiệp lữ.
Môn phái: Cái Bang.
Võ công: Hàng Long Thập Bát Chưởng, Đả Cẩu Bổng Pháp.
Hồng Thất Công là đại hiệp chân chính – hào sảng, trượng nghĩa, trọng chữ tín. Dù thân ăn mày, tâm ông là bậc quân tử. Ông là bang chủ Cái Bang, môn phái hùng mạnh, chuyên hành hiệp chính nghĩa trên chốn giang hồ.
Hồng Thất Công đã truyền bộ chưởng pháp Hàng Long Thập Bát Chưởng cho Quách Tĩnh và Đả Cẩu Bổng Pháp cho Hoàng Dung – hai học trò xuất sắc bậc nhất.
Hồng Thất Công tham gia Hoa Sơn luận kiếm lần đầu, xếp vào nhóm Võ lâm ngũ bá, được xưng tụng là Bắc cái. Hồng Thất Công nhiều lần đại chiến cùng Âu Dương Phong; hai kẻ địch ngang tài suốt đời, cuối cùng vẫn kính trọng nhau.
Hồng Thất Công tượng trưng cho chính nghĩa, cho tinh thần hiệp nghĩa giang hồ thuần khiết – “vì dân mà chiến, không vì bản thân”.
5. Dương Quá – Thần điêu hiệp khách.
Tác phẩm: Thần điêu hiệp lữ.
Môn phái: Cổ Mộ, Toàn Chân và lĩnh ngộ Độc cô cầu bại.
Võ công: Cổ Mộ kiếm pháp, Ngọc nữ chân kinh, Độc cô cửu kiếm.
Dương Quá là con của Dương Khang - Mục Niệm Từ trong tác phẩm Anh hùng xạ điêu. Dương Quá được gửi vào giáo phái Toàn Chân, tính tình bướng bỉnh, được Tôn bà bà phái Cổ Mộ cứu.
Dương Quá bái nhận chưởng môn Cổ Mộ là thiếu nữ vô cùng xinh đẹp Tiểu Long Nữ làm sư phụ. Trong ngôi Cổ Mộ, Tiểu Long Nữ và Dương Quá khổ luyện nhiều năm, luyện thành Ngọc Nữ Tâm Kinh. Câu chuyện tình yêu bi tráng, khốc liệt của Dương Quá và Tiểu Long Nữ gây chấn động tâm can trong lòng độc giả nhiều thế hệ.
Từ cậu bé cô độc, Dương Quá từng bước trở thành đại hiệp tung hoành thiên hạ. Dương Quá là hình tượng anh hùng bi tráng. Chàng tình cờ gặp kiếm mộ của Độc cô cầu bại, ngộ ra tinh hoa Độc Cô Cửu Kiếm, sáng tạo chiêu thức riêng.
Với lòng ái quốc, Dương Quá quyết tử, anh dũng chiến đấu ở thành Tương Dương chống quân Mông Cổ, một kiếm chấn động thiên hạ.
Dương Quá là đại diện cho con người vượt lên nghịch cảnh, tự tạo số mệnh. Võ công, tình yêu, khí phách – tất cả hòa vào một biểu tượng anh hùng lãng tử.
6. Tiêu Phong (Kiều Phong) – bi kịch của một anh hùng.
Tác phẩm: Thiên Long Bát Bộ,
Môn phái: Cái Bang, gốc Khiết Đan.
Võ công: Giáng Long Thập Bát Chưởng, Hàng Long Công, nội công Bắc mạch.
Tiêu Phong là người mang dòng máu Khiết Đan nhưng mang lòng trung nghĩa với Đại Tống. Ông võ công vô địch, từng đả bại rất nhiều cao thủ. Trong tay ông, Giáng Long Thập Bát Chưởng đạt tới cảnh giới tối thượng – mỗi chưởng đều có khí thế “động sơn hải”.
Một mình Tiêu Phong đại chiến hàng trăm cao thủ Thiếu Lâm, không ai địch nổi.
Tiêu Phong là anh hùng bi kịch nhất trong Kim Dung. Sự kiện ông vô tình đánh chết nàng A Châu, và tự kết liễu đời mình tại Nhạn Môn Quan là hai khoảnh khắc không thể nào quên khi nói đến Tiêu Phong.
Võ công đạt đỉnh, nhân nghĩa cao cả, nhưng bị giang hồ ruồng bỏ vì nguồn gốc. Cái chết của ông là nốt nhạc u hùng trong bản anh hùng ca võ hiệp.
7. Đoàn Dự – chàng lãng tử hiền lành.
Tác phẩm: Thiên Long Bát Bộ.
Môn phái: Đoàn Thị Đại Lý.
Võ công: Lục Mạch Thần Kiếm, Bắc Minh Thần Công, Lăng ba vi bộ.
Đoàn Dự vốn không thích võ học, chỉ mê gái đẹp và đạo lý. Bên cạnh chàng là nhiều mỹ nhân như Vương Ngữ Yên, Mộc Uyển Thanh, Chung Linh.
Cơ duyên đã đưa chàng tình cờ lọt vào một hang đá, bên trong có một bức tượng thiếu nữ xinh đẹp thần tiên tỷ tỷ. Cạnh đó là pho sách võ, từ đó chàng học được thân pháp Lăng ba vi bộ, Bắc Minh Thần Công (món võ hút lấy nội công kẻ khác). Đoàn Dự miễn nhiễm độc tố sau khi ăn con cóc độc Mãng Cổ Chu Cáp.
Đoàn Dự cũng luyện được Lục Mạch Thần Kiếm – võ công chí tôn Đại Lý. Với tuyệt kỹ công phu này, Đoàn Dự là người duy nhất trong võ lâm có thể bắn kiếm khí bằng tay. Tại Thiếu Lâm tự, Đoàn Dự một mình đánh bại hàng chục cao tăng nhờ Lục Mạch Thần Kiếm, phóng ra sáu luồng kiếm khí rực sáng.
Đoàn Dự tuy không có tâm võ hiệp mạnh mẽ như Tiêu Phong, nhưng đại diện cho nhân duyên và phúc khí. Kim Dung dùng nhân vật này để nói về “thiện tâm tự bảo thân” – người hiền tất có trời giúp.
8. Hư Trúc – Thiên Sơn đồng lão truyền nhân.
Tác phẩm: Thiên Long Bát Bộ.
Môn phái: Thiếu Lâm – Tiêu Dao phái.
Võ công: Tiểu Vô Tướng Công, Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, sinh tử phù và nhiều võ công trong bí thất cung Linh Thứu.
Từ một tiểu hòa thượng khờ khạo, Hư Trúc trở thành người kế thừa của Tiêu Dao phái và chưởng môn Linh Thứu Cung. Ông dung hợp ba dòng võ học: Phật, Đạo, Tiêu Dao, đạt tới cảnh giới vô vi.
Hư Trúc kết nghĩa huynh đệ với đại ca Tiêu Phong và tam đệ Đoàn Dự.
Là đứa con rơi oan nghiệt của Vô Ác Bất Tác Diệp Nhị Nương và phương trượng Thiếu Lâm Huyền Từ đại sư. Hư Trúc là nhân vật có nhiều cơ duyên nhất của Kim Dung. Khởi đầu từ việc giải được ván cờ vây Trân Lung, được Vô Nhai Tử truyền 70 năm công lực cùng chức vị chưởng môn Tiêu Dao.
Trận nổi bật: Một mình phá giải trận Đại Trận Thiếu Lâm, đánh bại vô số cao tăng. Sau đó hóa giải ân oán võ lâm, đưa Thiên Long về hòa bình.
Hư Trúc tượng trưng cho “đạo trời vô tâm” – người tu hành đạt ngộ tự nhiên mà đắc đạo. Ông khiêm cung, thiện lương, mà thành đại cao thủ không cần tranh đoạt.
9. Trương Vô Kỵ – Minh giáo giáo chủ.
Tác phẩm: Ỷ Thiên Đồ Long Ký
Môn phái: Minh giáo, học cả Võ Đang – Thiếu Lâm
Võ công: Cửu Dương Thần Công, Càn Khôn Đại Na Di, Thái Cực Kiếm – Quyền
Trương Vô Kỵ là một trong những nhân vật toàn diện nhất của Kim Dung.
Trương Vô Kỵ với bản tính thông minh đã lĩnh hội toàn bộ y thuật của thần y Hồ Thanh Ngưu để lại và trở thành một lang trung cực giỏi.
Sau đó, chàng may mắn vào một sơn cốc. Tại đây Trương Vô Kỵ luyện được Tuyệt thế thần công Cửu Dương Chân Kinh lấy từ bụng con bạch hầu.
Nhờ Tiểu Chiêu, Trương Vô Kỵ học được Tâm pháp tối cao Càn Khôn Đại Na Di của Minh giáo.
Trương Vô Kỵ đã ra tay bảo vệ cho Minh giáo khỏi một trận tàn sát và uy nhiếp giang hồ, chấn động bốn phương với việc đánh bại tất cả các cao thủ của lục đại môn phái. Chàng được suy tôn lên làm giáo chủ Minh giáo.
Trận nổi bật: Giao đấu quần hùng tại Thiếu Lâm, dùng Càn Khôn Đại Na Di hóa giải trăm chiêu của cao thủ, khiến toàn võ lâm kinh phục.
Trương Vô Kỵ là biểu tượng của lòng nhân và trí tuệ. Tuy không thích giết chóc, nhưng khi ra tay, ít ai địch nổi. Ông là “võ lâm chí tôn” thời Minh giáo cực thịnh.
10. Đông Phương Bất Bại – Ma giáo chí tôn.
Tác phẩm: Tiếu Ngạo Giang Hồ.
Môn phái: Nhật Nguyệt Thần Giáo.
Võ công: Quỳ Hoa Bảo Điển.
Đông Phương Bất Bại là nhân vật phức tạp trong thế giới Kim Dung. Y là giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo, sau khi soán ngôi của Nhậm Ngã Hành.
Sau khi luyện Quỳ Hoa Bảo Điển (võ công yêu cầu phải tự hoạn, mất hết nhân tính), hắn đạt tới tốc độ, nội lực và thân pháp phi thường – nhanh đến mức đối thủ không nhìn kịp chiêu.
Trong Tiếu ngạo giang hồ, nhưng chỉ cần nhắc tới cái tên Đông Phương Bất Bại, là võ lâm quần hào ớn lạnh, sợ hãi. Mặc nhiên thừa nhận y là đệ nhất cao thủ võ lâm đương thời.
Cuộc đối đầu trên Hắc Mộc Nhai, một mình đấu với 4 đại cao thủ là Nhậm Ngã Hành, Hướng Vấn Thiên, Lệnh Hồ Xung và Nhậm Doanh Doanh, hắn vẫn bất khả chiến bại. Chỉ khi Nhậm Doanh Doanh dùng kế đánh lén Dương Liên Đình, là người tình đồng giới, do sơ xuất mất tập trung nên Đông Phương Bất Bại mới thất trận. Trước khi chết, Đông Phương Bất Bại vẫn kịp dùng kim châm đâm mù mắt phải Nhậm Ngã Hành.
Đông Phương Bất Bại đại diện cho bi kịch quyền lực – đổi nhân tính lấy sức mạnh. Võ công đạt đến tuyệt đỉnh, nhưng tâm hồn vỡ vụn. Kim Dung khắc họa nhân vật này như một tài năng trẻ tuổi, nhưng bị dục vọng cuốn trôi, rơi vào sa đọa, bi thương, mà vĩ đại.
Võ đạo và nhân đạo.
Mười cao thủ trên không chỉ đại diện cho mười đỉnh cao võ học, mà còn phản ánh mười triết lý nhân sinh.
1. Độc Cô Cầu Bại – Kiếm thánh truyền kỳ.
Tác phẩm: Thần điêu hiệp lữ, Tiếu ngạo giang hồ.
Môn phái: Không rõ, ẩn sĩ cô độc trong rừng sâu.
Võ công: Độc Cô Cửu Kiếm.
Độc Cô Cầu Bại là biểu tượng tuyệt đỉnh của kiếm đạo. Ông luyện kiếm cả đời, từ “trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công” đến “vô kiếm thắng hữu kiếm”. Kiếm pháp của ông đạt tới cảnh giới tối cao: dùng ý thắng hình, lấy tâm điều khiển kiếm. Không ai từng thấy ông chiến đấu, chỉ biết rằng cả đời ông “cầu bại mà không được”.
Độc cô cầu bại không còn sống trên võ lâm từ lâu. Tinh hoa và uy lực kiếm pháp của ông được hai nhân vật hậu thế thể hiện là Dương Quá và Lệnh Hồ Xung.
Kim Dung qua nhân vật Độc Cô Cầu Bại để minh triết đạo lý võ học: cực điểm của kiếm không nằm ở sát phạt mà ở vô vi. Ông không chỉ là cao thủ mạnh nhất, mà là người hiểu sâu nhất về “đạo”.
2. Trương Tam Phong – Tổ sư Võ Đang phái.
Tác phẩm: Ỷ Thiên Đồ Long Ký.
Môn phái: Võ Đang.
Võ công: Thái Cực Quyền, Thái Cực Kiếm, Cửu Dương Thần Công.
Trương Tam Phong xuất thân từ Thiếu Lâm, sau ngộ ra đạo lý “lấy nhu thắng cương”, lập ra phái Võ Đang, sáng tạo ra Thái Cực quyền, thái cực kiếm – một trong những tuyệt kỹ mang tính cách mạng. Ở tuổi hơn trăm, ông vẫn nội lực sung mãn, tâm pháp viên mãn, đánh bại nhiều cao thủ trẻ tuổi.
Trong Ỷ thiên đồ long ký, ở phần đầu Trương Tam Phong chỉ là chú tiểu nhỏ Trương Quân Bảo. Sau 70 năm, khi bảy đệ tử Võ Đang thất hiệp đã nổi danh lừng lẫy trên chốn giang hồ thì Trương Tam Phong đã trên 100 tuổi. Vậy nên không có trận đánh nào của Trương Tam Phong được Kim Dung kể lại cụ thể. Tuy nhiên, việc các đại cao thủ đều hết sức kính trọng, gọi ông là bậc Thái sơn bắc đẩu trên chốn giang hồ - cũng đủ thể hiện Trương Tam Phong không những là một đại cao thủ, võ công tuyệt luân, mà còn là người có uy tín, tầm ảnh hưởng rất lớn trên võ lâm.
Khi quận chúa nhà Tống là nàng Triệu Mẫn huy động hàng chục đại cao thủ tấn công núi Võ Đang với ý định bắt sống hạ nhục Trương Tam Phong, đã bị các cao thủ Minh Giáo và Trương Vô Kỵ tự nguyện chặn lại và đả bại, không cần đến Trương Tam Phong phải ra tay.
Trương Tam Phong là biểu tượng của trí tuệ và đạo đức. Ông kết hợp tinh hoa Thiếu Lâm với Đạo gia, tạo nên con đường riêng: lấy tĩnh chế động, lấy vô vi đạt hữu vi.
3. Vương Trùng Dương – Toàn Chân giáo tổ sư.
Tác phẩm: Anh hùng xạ điêu, Thần điêu hiệp lữ.
Môn phái: Toàn Chân giáo.
Võ công: Nội công Toàn Chân, Đạo pháp cao thâm, Võ Đang Kiếm.
Vương Trùng Dương là người đứng đầu Võ lâm ngũ bá, giành được Cửu Âm Chân Kinh trong Hoa Sơn luận kiếm lần đầu, đánh bại 4 đại cao thủ Hoàng Dược Sư, Âu Dương Phong, Đoàn Trí Hưng và Hồng Thất Công. Tuy nhiên, thay vì bá chủ võ lâm, ông chọn con đường tu Đạo, sáng lập Toàn Chân giáo, dạy người hướng thiện.
Trong Anh hùng xạ điêu, Vương Trùng Dương đã khuất bóng, chỉ còn nghe kể lại qua lời sư đệ là Lão ngoan đồng Chu Bá Thông và Nhất đăng đại sư. Trước khi chết, để giữ chân kinh, ông đã dùng chiêu Nhất Dương Chỉ phá tan công phu tuyệt kỹ Cáp Mô Công của Tây độc Âu Dương Phong.
Trong tác phẩm Thần điêu hiệp lữ, Vương Trùng Dương là chàng thanh niên trẻ tuổi, ái quốc, được sư tổ môn phái Cổ Mộ là nàng Lâm Triều Anh xinh đẹp yêu thầm, hai người nhiều lần tỷ đấu với nhau.
Vương Trùng Dương là “thánh nhân võ lâm” – vừa trí vừa bi, hiểu rằng võ học không chỉ để chinh phục mà còn để khai ngộ. Cái chết của ông là huyền thoại, nhưng ảnh hưởng còn lan truyền qua nhiều thế hệ.
4. Hồng Thất Công – Cái Bang Bang chủ.
Tác phẩm: Anh hùng xạ điêu, Thần điêu hiệp lữ.
Môn phái: Cái Bang.
Võ công: Hàng Long Thập Bát Chưởng, Đả Cẩu Bổng Pháp.
Hồng Thất Công là đại hiệp chân chính – hào sảng, trượng nghĩa, trọng chữ tín. Dù thân ăn mày, tâm ông là bậc quân tử. Ông là bang chủ Cái Bang, môn phái hùng mạnh, chuyên hành hiệp chính nghĩa trên chốn giang hồ.
Hồng Thất Công đã truyền bộ chưởng pháp Hàng Long Thập Bát Chưởng cho Quách Tĩnh và Đả Cẩu Bổng Pháp cho Hoàng Dung – hai học trò xuất sắc bậc nhất.
Hồng Thất Công tham gia Hoa Sơn luận kiếm lần đầu, xếp vào nhóm Võ lâm ngũ bá, được xưng tụng là Bắc cái. Hồng Thất Công nhiều lần đại chiến cùng Âu Dương Phong; hai kẻ địch ngang tài suốt đời, cuối cùng vẫn kính trọng nhau.
Hồng Thất Công tượng trưng cho chính nghĩa, cho tinh thần hiệp nghĩa giang hồ thuần khiết – “vì dân mà chiến, không vì bản thân”.
5. Dương Quá – Thần điêu hiệp khách.
Tác phẩm: Thần điêu hiệp lữ.
Môn phái: Cổ Mộ, Toàn Chân và lĩnh ngộ Độc cô cầu bại.
Võ công: Cổ Mộ kiếm pháp, Ngọc nữ chân kinh, Độc cô cửu kiếm.
Dương Quá là con của Dương Khang - Mục Niệm Từ trong tác phẩm Anh hùng xạ điêu. Dương Quá được gửi vào giáo phái Toàn Chân, tính tình bướng bỉnh, được Tôn bà bà phái Cổ Mộ cứu.
Dương Quá bái nhận chưởng môn Cổ Mộ là thiếu nữ vô cùng xinh đẹp Tiểu Long Nữ làm sư phụ. Trong ngôi Cổ Mộ, Tiểu Long Nữ và Dương Quá khổ luyện nhiều năm, luyện thành Ngọc Nữ Tâm Kinh. Câu chuyện tình yêu bi tráng, khốc liệt của Dương Quá và Tiểu Long Nữ gây chấn động tâm can trong lòng độc giả nhiều thế hệ.
Từ cậu bé cô độc, Dương Quá từng bước trở thành đại hiệp tung hoành thiên hạ. Dương Quá là hình tượng anh hùng bi tráng. Chàng tình cờ gặp kiếm mộ của Độc cô cầu bại, ngộ ra tinh hoa Độc Cô Cửu Kiếm, sáng tạo chiêu thức riêng.
Với lòng ái quốc, Dương Quá quyết tử, anh dũng chiến đấu ở thành Tương Dương chống quân Mông Cổ, một kiếm chấn động thiên hạ.
Dương Quá là đại diện cho con người vượt lên nghịch cảnh, tự tạo số mệnh. Võ công, tình yêu, khí phách – tất cả hòa vào một biểu tượng anh hùng lãng tử.
6. Tiêu Phong (Kiều Phong) – bi kịch của một anh hùng.
Tác phẩm: Thiên Long Bát Bộ,
Môn phái: Cái Bang, gốc Khiết Đan.
Võ công: Giáng Long Thập Bát Chưởng, Hàng Long Công, nội công Bắc mạch.
Tiêu Phong là người mang dòng máu Khiết Đan nhưng mang lòng trung nghĩa với Đại Tống. Ông võ công vô địch, từng đả bại rất nhiều cao thủ. Trong tay ông, Giáng Long Thập Bát Chưởng đạt tới cảnh giới tối thượng – mỗi chưởng đều có khí thế “động sơn hải”.
Một mình Tiêu Phong đại chiến hàng trăm cao thủ Thiếu Lâm, không ai địch nổi.
Tiêu Phong là anh hùng bi kịch nhất trong Kim Dung. Sự kiện ông vô tình đánh chết nàng A Châu, và tự kết liễu đời mình tại Nhạn Môn Quan là hai khoảnh khắc không thể nào quên khi nói đến Tiêu Phong.
Võ công đạt đỉnh, nhân nghĩa cao cả, nhưng bị giang hồ ruồng bỏ vì nguồn gốc. Cái chết của ông là nốt nhạc u hùng trong bản anh hùng ca võ hiệp.
7. Đoàn Dự – chàng lãng tử hiền lành.
Tác phẩm: Thiên Long Bát Bộ.
Môn phái: Đoàn Thị Đại Lý.
Võ công: Lục Mạch Thần Kiếm, Bắc Minh Thần Công, Lăng ba vi bộ.
Đoàn Dự vốn không thích võ học, chỉ mê gái đẹp và đạo lý. Bên cạnh chàng là nhiều mỹ nhân như Vương Ngữ Yên, Mộc Uyển Thanh, Chung Linh.
Cơ duyên đã đưa chàng tình cờ lọt vào một hang đá, bên trong có một bức tượng thiếu nữ xinh đẹp thần tiên tỷ tỷ. Cạnh đó là pho sách võ, từ đó chàng học được thân pháp Lăng ba vi bộ, Bắc Minh Thần Công (món võ hút lấy nội công kẻ khác). Đoàn Dự miễn nhiễm độc tố sau khi ăn con cóc độc Mãng Cổ Chu Cáp.
Đoàn Dự cũng luyện được Lục Mạch Thần Kiếm – võ công chí tôn Đại Lý. Với tuyệt kỹ công phu này, Đoàn Dự là người duy nhất trong võ lâm có thể bắn kiếm khí bằng tay. Tại Thiếu Lâm tự, Đoàn Dự một mình đánh bại hàng chục cao tăng nhờ Lục Mạch Thần Kiếm, phóng ra sáu luồng kiếm khí rực sáng.
Đoàn Dự tuy không có tâm võ hiệp mạnh mẽ như Tiêu Phong, nhưng đại diện cho nhân duyên và phúc khí. Kim Dung dùng nhân vật này để nói về “thiện tâm tự bảo thân” – người hiền tất có trời giúp.
8. Hư Trúc – Thiên Sơn đồng lão truyền nhân.
Tác phẩm: Thiên Long Bát Bộ.
Môn phái: Thiếu Lâm – Tiêu Dao phái.
Võ công: Tiểu Vô Tướng Công, Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, sinh tử phù và nhiều võ công trong bí thất cung Linh Thứu.
Từ một tiểu hòa thượng khờ khạo, Hư Trúc trở thành người kế thừa của Tiêu Dao phái và chưởng môn Linh Thứu Cung. Ông dung hợp ba dòng võ học: Phật, Đạo, Tiêu Dao, đạt tới cảnh giới vô vi.
Hư Trúc kết nghĩa huynh đệ với đại ca Tiêu Phong và tam đệ Đoàn Dự.
Là đứa con rơi oan nghiệt của Vô Ác Bất Tác Diệp Nhị Nương và phương trượng Thiếu Lâm Huyền Từ đại sư. Hư Trúc là nhân vật có nhiều cơ duyên nhất của Kim Dung. Khởi đầu từ việc giải được ván cờ vây Trân Lung, được Vô Nhai Tử truyền 70 năm công lực cùng chức vị chưởng môn Tiêu Dao.
Trận nổi bật: Một mình phá giải trận Đại Trận Thiếu Lâm, đánh bại vô số cao tăng. Sau đó hóa giải ân oán võ lâm, đưa Thiên Long về hòa bình.
Hư Trúc tượng trưng cho “đạo trời vô tâm” – người tu hành đạt ngộ tự nhiên mà đắc đạo. Ông khiêm cung, thiện lương, mà thành đại cao thủ không cần tranh đoạt.
9. Trương Vô Kỵ – Minh giáo giáo chủ.
Tác phẩm: Ỷ Thiên Đồ Long Ký
Môn phái: Minh giáo, học cả Võ Đang – Thiếu Lâm
Võ công: Cửu Dương Thần Công, Càn Khôn Đại Na Di, Thái Cực Kiếm – Quyền
Trương Vô Kỵ là một trong những nhân vật toàn diện nhất của Kim Dung.
Trương Vô Kỵ với bản tính thông minh đã lĩnh hội toàn bộ y thuật của thần y Hồ Thanh Ngưu để lại và trở thành một lang trung cực giỏi.
Sau đó, chàng may mắn vào một sơn cốc. Tại đây Trương Vô Kỵ luyện được Tuyệt thế thần công Cửu Dương Chân Kinh lấy từ bụng con bạch hầu.
Nhờ Tiểu Chiêu, Trương Vô Kỵ học được Tâm pháp tối cao Càn Khôn Đại Na Di của Minh giáo.
Trương Vô Kỵ đã ra tay bảo vệ cho Minh giáo khỏi một trận tàn sát và uy nhiếp giang hồ, chấn động bốn phương với việc đánh bại tất cả các cao thủ của lục đại môn phái. Chàng được suy tôn lên làm giáo chủ Minh giáo.
Trận nổi bật: Giao đấu quần hùng tại Thiếu Lâm, dùng Càn Khôn Đại Na Di hóa giải trăm chiêu của cao thủ, khiến toàn võ lâm kinh phục.
Trương Vô Kỵ là biểu tượng của lòng nhân và trí tuệ. Tuy không thích giết chóc, nhưng khi ra tay, ít ai địch nổi. Ông là “võ lâm chí tôn” thời Minh giáo cực thịnh.
10. Đông Phương Bất Bại – Ma giáo chí tôn.
Tác phẩm: Tiếu Ngạo Giang Hồ.
Môn phái: Nhật Nguyệt Thần Giáo.
Võ công: Quỳ Hoa Bảo Điển.
Đông Phương Bất Bại là nhân vật phức tạp trong thế giới Kim Dung. Y là giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo, sau khi soán ngôi của Nhậm Ngã Hành.
Sau khi luyện Quỳ Hoa Bảo Điển (võ công yêu cầu phải tự hoạn, mất hết nhân tính), hắn đạt tới tốc độ, nội lực và thân pháp phi thường – nhanh đến mức đối thủ không nhìn kịp chiêu.
Trong Tiếu ngạo giang hồ, nhưng chỉ cần nhắc tới cái tên Đông Phương Bất Bại, là võ lâm quần hào ớn lạnh, sợ hãi. Mặc nhiên thừa nhận y là đệ nhất cao thủ võ lâm đương thời.
Cuộc đối đầu trên Hắc Mộc Nhai, một mình đấu với 4 đại cao thủ là Nhậm Ngã Hành, Hướng Vấn Thiên, Lệnh Hồ Xung và Nhậm Doanh Doanh, hắn vẫn bất khả chiến bại. Chỉ khi Nhậm Doanh Doanh dùng kế đánh lén Dương Liên Đình, là người tình đồng giới, do sơ xuất mất tập trung nên Đông Phương Bất Bại mới thất trận. Trước khi chết, Đông Phương Bất Bại vẫn kịp dùng kim châm đâm mù mắt phải Nhậm Ngã Hành.
Đông Phương Bất Bại đại diện cho bi kịch quyền lực – đổi nhân tính lấy sức mạnh. Võ công đạt đến tuyệt đỉnh, nhưng tâm hồn vỡ vụn. Kim Dung khắc họa nhân vật này như một tài năng trẻ tuổi, nhưng bị dục vọng cuốn trôi, rơi vào sa đọa, bi thương, mà vĩ đại.
Võ đạo và nhân đạo.
Mười cao thủ trên không chỉ đại diện cho mười đỉnh cao võ học, mà còn phản ánh mười triết lý nhân sinh.
Độc Cô Cầu Bại dạy người biết “thắng mình là thắng lớn nhất”.
Trương Tam Phong khuyên “lấy nhu thắng cương”.
Vương Trùng Dương là đạo đức và khai ngộ.
Hồng Thất Công biểu trưng cho chính nghĩa.
Tiêu Phong là anh hùng bi tráng.
Dương Quá thể hiện lòng chung tình và tự do.
Đoàn Dự sống bằng thiện tâm.
Hư Trúc đắc đạo nhờ vô tâm.
Trương Vô Kỵ là người gánh vác, khoan dung.
Đông Phương Bất Bại là tấm gương phản diện – cảnh tỉnh về dục vọng và quyền lực.
Trong thế giới của Kim Dung, võ công chỉ là phương tiện, nhân cách mới là cứu cánh. Mỗi cao thủ đều trải qua hành trình khổ luyện, giác ngộ, và bi kịch – để từ đó chạm tới chân lý: võ học chân chính không ở sức mạnh, mà ở lòng người. Do vậy, câu trả lời ai là đệ nhất cao thủ võ lâm sẽ phụ thuộc vào chính mỗi người, theo cảm nhận và đánh giá của riêng mình.
......
Trong thế giới của Kim Dung, võ công chỉ là phương tiện, nhân cách mới là cứu cánh. Mỗi cao thủ đều trải qua hành trình khổ luyện, giác ngộ, và bi kịch – để từ đó chạm tới chân lý: võ học chân chính không ở sức mạnh, mà ở lòng người. Do vậy, câu trả lời ai là đệ nhất cao thủ võ lâm sẽ phụ thuộc vào chính mỗi người, theo cảm nhận và đánh giá của riêng mình.
......

No comments:
Post a Comment