Các fan kiếm hiệp hẳn biết rõ rằng Trương Vô Kỵ - Triệu Mẫn là một trong những cặp đôi đẹp nhứt trên chốn võ lâm giang hồ của Kim Dung. Cặp đôi này được nhắc tới trong cuốn tiểu thuyết cuối cùng trong Xạ điêu tam bộ khúc: Ỷ thiên Đồ long ký, với việc kết thúc bằng một cảnh thật lãng mạn và cũng chẳng liên quan gì đến kiếm hiệp: Triệu Mẫn yêu cầu Trương Vô Kỵ vẽ chân mày cho mình! Và Trương Vô Kỵ cũng không thể thoái thác, vì đây là yêu cầu cuối cùng trong số 3 yêu cầu mà Trương Vô Kỵ đã lỡ hứa với Triệu Mẫn - khi chàng được nàng cho thuốc Hắc cốt đoạn tục cao, để chữa thương cho các sư bá và đồng môn của mình.
Thế nhưng, việc Trương Vô Kỵ cuối cùng đã lựa chọn và đi theo Triệu Mẫn, bỏ rơi ba người đẹp khác là Chu Chỉ Nhược, Tiểu Chiêu và Ân Ly có lẽ là điều khá ngạc nhiên. Nhiều người cho rằng Trương Vô Kỵ là một kẻ trai lơ, bạc bẽo có trái tim tổ ong. Mặt khác Triệu Mẫn là một cô gái quá thông minh, đã dùng mưu ma chước quỷ để giành lấy Trương Vô Kỵ từ tay Chu Chỉ Nhược. Nếu Triệu Mẫn không phá ngang đám cưới, thì Chu Chỉ Nhược mới chính là vợ của họ Trương.
Tuy nhiên, không ai có thể bác bỏ một sự thật, là cô quận chúa người Mông Cổ vô cùng xinh đẹp Triệu Mẫn thực sự rất yêu Trương Vô Kỵ. Nàng không tiếc cả tính mạng của mình, nhiều phen cứu nguy cho Trương Vô Kỵ. Và cũng chính vì tình yêu đến mức "si mê" với họ Trương, mà nàng đã chấp nhận bỏ cả gia đình (có vai vế vương đế ở đất Hán lúc bấy giờ), chịu làm ảnh hưởng đến danh dự của cha mẹ để đi theo Trương Vô Kỵ - người Hán, vốn bị coi là "kẻ thù" của người Mông Cổ, của chính gia đình nàng.
Trong mối tình tuyệt đẹp giữa Triệu Mẫn và Trương Vô Kỵ, có một câu hỏi khá thú vị là: vì lẽ gì và từ lúc nào, Triệu Mẫn đã yêu Trương Vô Kỵ?
Đây là một câu hỏi khó, có lẽ chỉ có chính Triệu Mẫn mới trả lời được. Mà thậm chí có khi nàng cũng chẳng biết vì sao và từ lúc nào luôn. Vì trái tim trong tình yêu luôn có những lý lẽ và hành động không theo lý trí và logic nào cả.
Trong tác phẩm, Triệu Mẫn là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần và thông minh quỷ kế. Sinh ra trong nhung lụa, nhưng nàng lại có tánh hiếu võ giống như con trai. Nàng rất say mê tập luyện võ công, muốn trở thành một đấng anh hùng như các bậc tiên liệt Hốt Tất Liệt. Triệu Mẫn là gái, nhưng nhiều lần cải trang thành nam nhi "hành tẩu giang hồ". Thậm chí nàng còn xin cha làm một công việc cao cả là "thống lãnh quần hùng" trên chốn võ lâm giang hồ! Thực ra thì có lẽ do cha nàng vì quá cưng chiều con gái, nên "nói miệng" như vậy, chứ một cô gái nhỏ, chỉ mới 17, 18 tuổi như nàng, võ công tuy có giỏi nhưng so với các bậc đại cao thủ thì chỉ là hạng con nít, lại chưa có chút kinh nghiệm ngoài đời, thì làm sao mà thống lãnh quần hùng cho được.
Thế nhưng, Triệu Mẫn lại rất tự tin, và cũng rất có khí phách giang hồ. Nàng tự đặt ra cho mình nhiệm vụ và trách nhiệm cao cả là thu phục những bậc anh hùng cái thế trong giới võ lâm giang hồ nhà Hán khi đó, thu phục hoặc ép họ phải hàng phục nhà Nguyên (Mông Cổ) khi đó đang xâm lược đô hộ Trung Quốc của Trương Vô Kỵ.
Thân là quận chúa, con gái của Nhiễu gia vương, vị thế không khác gì một công chúa thực sự, nên hiển nhiên ngoài đời Triệu Mẫn có thể sai khiến hầu như bất kỳ ai. Ai cũng sẵn lòng làm "tôi tới" cho nàng. Do vậy, Triệu Mẫn đã đường đường là thủ lĩnh, chỉ huy một đám lâu la hùng mạnh - gồm toàn là những võ lâm đệ nhất cao thủ, liên tiếp rong ruổi truy lùng và bắt ép những nhân vật nổi tiếng, có vị thế thủ lãnh trong các môn phái lớn ở Trung Nguyên.
Vì Trương Vô Kỵ khi ấy là giáo chủ Minh giáo, một môn phái rất lớn ở Trung Nguyên đi đó, nên đã ngẫu nhiên lọt vào "tầm ngắm" của Triệu Mẫn. Nàng ta quyết thu phục cho được anh chàng võ lâm cái thế, đứng đầu thiên hạ này. Nếu thành công, thì hẳn Triệu Mẫn xem đây như là một "chiến công", đem lại sự thích thú hãnh diện cho mình. Chứ thực ra ban đầu nàng cũng chẳng hề quan tâm hay có tình cảm gì với họ Trương. Anh chàng chỉ là một "con mồi" trong trò chơi "thu phục quần hùng" của quận chúa Triệu Mẫn mà thôi.
Thế nhưng, bắt đầu từ lần đầu tiên hai người tiếp xúc ở Lục gia trang, quan sát phong thái nhã nhặn, dáng vẻ đẹp trai khó cưỡng của Trương Vô Kỵ, lại thấy chàng được quần hùng hết mực tôn trọng, tuân lời ... Triệu Mẫn liền ngấm ngầm "lưu ý" đến anh chàng này như một lẽ tự nhiên. Tuy nhiên, mục tiêu của Triệu Mẫn khi đó là dùng mưu bắt sống cả bọn Minh giáo, bao gồm Trương Vô Kỵ.
Thế nên, khi đám quần hùng Minh giáo rời khỏi Lục gia trang và lát sau trúng độc, rồi một mình Trương Vô Kỵ quay lại xin mấy nhánh hoa để giải độc, Triệu Mẫn đã dự liệu trước, và quyết tâm bắt sống kẻ đứng đầu Minh giáo này bằng cách dụ y rớt xuống một cái hố sâu đào sẵn, bên trên phủ đất, trồng cỏ.
Khi thấy Trương Vô Kỵ không chịu theo lời nói khích của mình là "ngươi có giỏi thì lại đây", không đi vào chỗ cái hố, Triệu Mẫn đã rất tức giận! Vì thường thì nàng nói gì ai nấy đều phải nghe theo. Vậy mà anh chàng này dám không nghe. Nàng ta bèn dùng mưu kế kiểu đàn bà, giả bộ đâm dao vào cổ tự tử để dụ Trương Vô Kỵ lại gần. Rồi kéo bẫy, cả hai cùng rơi xuống hố.
Thực ra, ban đầu Triệu Mẫn có ý định là dụ một mình Trương Vô Kỵ rơi xuống hố mà thôi. Còn nàng thì ở trên, chờ đến khi chàng ta chết đói, chết khát thì sẽ buộc y phải đầu hàng, rồi mới cứu lên. Nhưng chính vì cái tánh không chịu thua ai bao giờ, đã xui khiến Triệu Mẫn rớt xuống hố sâu cùng Trương Vô Kỵ vậy.
Triệu Mẫn yêu Trương Vô Kỵ đến mức chấp nhận "vứt bỏ" cả gia đình, người thân
Và âu cũng là duyên số, chính sự đụng chạm, tiếp xúc giữa hai người đang ở độ tuổi yêu trong hố sâu. Gồm cả việc Trương Vô Kỵ cởi vớ, nắm lấy hai bàn chân nhỏ bé của nàng để chọc léc cho nàng cười (như một kiểu tra tấn), đã khiến cho Triệu Mẫn vừa căm giận Trương Vô Kỵ biết chừng nào, nhưng trong trái tim của nàng từ khi ấy hẳn nhiên đã khắc sâu hình bóng của họ Trương. Vì trước đó, chưa từng có chàng trai nào làm vậy với nàng. Chưa từng có ai dám "hỗn" với nàng như vậy.
Tất nhiên lúc đó Triệu Mẫn chưa thể yêu Trương Vô Kỵ, nhưng cô nàng đã thấy thích thích và để ý một cách đặc biệt đến anh chàng này rồi. Chẳng thế mà sau đó Triệu Mẫn đã giả trang thành Trương Vô Kỵ, tự xưng là giáo chủ Minh giáo, tìm lên núi Võ Đang để thu phục chưởng môn Võ Đang, bậc bắc đẩu võ lâm Trương Tam Phong.
Chuyện một cô gái, lại giả trang thành một chàng trai cụ thể nào đó. Ấy chính là cô gái đã lỡ "mê" chàng trai ấy mất rùi! Vì muốn làm điểu đó, hẳn nhiên cô gái đã phải nghiên cứu rất kỹ, thuộc làm lòng từ tính cách, cho đến y phục của chàng ta. (Chính mẹ của Trương Vô Kỵ là Ân Tố Tố, khi trước cũng đã để ý và giả trang, mặc đồ y chang như Trương Tố Sơn là cha chàng đó thôi). Và trong tác phẩm, Triệu Mẫn giả trang hay nhân danh Trương Vô Kỵ không phải chỉ một lần.
Chốt lại, Triệu Mẫn yêu Trương Vô Kỵ tất nhiên vì đây là một anh chàng đẹp trai, võ công cao cường, đứng đầu một môn phái lớn trên võ lâm. Gái thuyền quyên hẳn sẽ tìm đến với trai anh hùng.
Nhưng nếu nói như vậy là quá chung chung. Mà chính xác hơn, Triệu Mẫn yêu Trương Vô Kỵ là do bị chàng ta nắm tay, lột vớ, rờ chưn, chọc léc ... Mà hễ nam nữ đụng chạm da thịt với nhau, thì ắt sẽ sinh tình (như lời Nhất Đăng đại sư nói về chuyện ngoại tình giữa Anh Cô với Chu Bá Thông, trong Anh hùng xạ điêu vậy). Triệu Mẫn là người, nên cũng không thể ra ngoài quy luật ấy được. Cũng bởi thê, nên từ xưa ông bà mới có câu "nam nữ thọ thọ bất thân" - nam nữ không được đụng chạm vào nhau. Nguy hiếm lắm đó. He he.
Nhưng nếu nói như vậy là quá chung chung. Mà chính xác hơn, Triệu Mẫn yêu Trương Vô Kỵ là do bị chàng ta nắm tay, lột vớ, rờ chưn, chọc léc ... Mà hễ nam nữ đụng chạm da thịt với nhau, thì ắt sẽ sinh tình (như lời Nhất Đăng đại sư nói về chuyện ngoại tình giữa Anh Cô với Chu Bá Thông, trong Anh hùng xạ điêu vậy). Triệu Mẫn là người, nên cũng không thể ra ngoài quy luật ấy được. Cũng bởi thê, nên từ xưa ông bà mới có câu "nam nữ thọ thọ bất thân" - nam nữ không được đụng chạm vào nhau. Nguy hiếm lắm đó. He he.
-----------------------
Bài liên quan:
No comments:
Post a Comment