Bắt đầu câu truyện, chàng là một thiếu gia nhà giàu, mặt đẹp như ngọc, nghĩa khí đầy mình, trên đường đi săn đã ra tay cứu một nữ nhân xấu xí mà vô tình giết một người. Kết thúc câu truyện, hắn là một kẻ nam chẳng ra nam, nữ không ra nữ, chính tay sát hại nương tử của mình, biến chất khôn lường, chịu kiếp đày đoạ dưới đáy nhà lao Tây Hồ.
Cuộc đời hắn đầy rẫy bi kịch, tương lai hắn bị bôi đen bởi những mưu đồ đen tối. Nếu không có những biến cố đó, ắt hẳn hắn tương lai sẽ rạng rỡ.
Nhắc đến Lâm Bình Chi, ít nhiều người ta sẽ vừa cảm thấy thương xót, vừa thấy căm ghét con người này. Phần thương xót nhiều hơn căm ghét.
Thương xót vì hắn bị dòng đời xô đẩy, là quân tốt thí bàn cờ tranh đoạt của thiên hạ để đến mức biến mình người không ra người, ngợm không ra ngợm.
Nhưng cũng căm ghét hắn vì hắn bỏ chính theo tà, biến chất từ một người thiện lương thành kẻ ác độc, căm ghét vì hắn "cướp" Nhạc Linh San từ tay Lệnh Hồ Xung, rồi sau đó vô tình vô cảm mà giết nàng.
Bi kịch của Lâm Bình Chi bắt đầu không phải từ lúc hắn giết Dư Ngân Nhạn, mà bắt đầu từ cuốn Tịch Tà Kiếm Phổ của Lâm Gia. Chứng kiến cảnh từng người, từng người trong Phúc Uy Tiêu Cục bị giết chết một cách bí ẩn, rồi cha mẹ chết thảm vì bị hành hạ, Lâm Bình Chi vô cùng đau khổ và uất hận.
Cái khúc dạo đầu của Tiếu Ngạo Giang Hồ khiến ta không khỏi băn khoăn ngạc nhiên. Không rõ Lâm thiếu hiệp có "té núi không chết mà lụm bí kíp không ". Nhưng không, Lâm Bình Chi tiếc rằng không được một lần té núi. Nhưng không té núi, hắn đã ngã vào những vực thẳm còn đáng sợ hơn vực núi.
Cũng là ban đầu, người ta thấy một Lâm Bình Chi gặp biến cố của gia môn, bấn loạn nhưng vẫn hết sức chính nghĩa. Hắn nhịn nhục chịu cái mắng của một vị thẩm thẩm không quen biết, ăn một cái bánh dính đầy phân, hứng chậu nước rửa chân của mấy tên Thanh Thành, nhưng không nhân lúc chúng ngủ mà ra tay sát hại. Tiếp tục với đó, hắn nhịn đau mà chịu cho Mộc Cao Phong hành hạ, dám đối đầu với Dư Thương Hải và vô tình cứu được Lệnh Hồ Xung. Gia nhập Hoa Sơn phái thì chăm chỉ tập luyện chẳng quản đêm ngày. Đồ rằng, họ Lâm sẽ thành một bậc đại hiệp chính khí đầy mình.
Tiếc thay, Lâm Bình Chi là kẻ có đủ trí tuệ, có sự nhẫn nhục, nhưng sự nhẫn nhục đó không đủ để lấn át được cái lòng sân hận và một phần đố kỵ của hắn. Họ Lâm dần bước theo con đường tà môn tự lúc nào. Hắn bước vào con đường đó cũng có lý do chính đáng. Với trí tuệ và sự quan sát của mình, hắn phát hiện ra Nhạc Bất Quần là một kẻ không ra gì. Hắn bắt đầu học cách đề phòng mọi thứ, nhưng cũng liều lĩnh làm mọi thứ để giành lại được Tịch Tà Kiếm Phổ. Từ tình cảm chân chính, hắn lợi dụng Nhạc Linh San như một lá chắn hữu ích để giúp mình không bị Nhạc Bất Quần nghi ngờ. Tựu chung lại, con người như Lâm Bình Chi là hệ quả tất yếu của một xã hội thối nát. Hắn được ví như con tốt trên bàn cờ số mệnh, nhưng hắn cũng chính là con rối với sự lựa chọn của chính mình.
Lâm Bình Chi, rốt cục từ thiện lương thành kẻ biến thái đại ác, giết người không gớm tay, tâm lý quặt quẹo. Báo được xong thù hận với Dư Thương Hải, Mộc Cao Phong, hắn cũng bị nước độc bắn làm mù mắt. Thứ nước độc trên bướu Mộc Cao Phong làm mù mắt Lâm Bình Chi, nhưng sân hận của bản thân và sự tác động của xã hội đã làm méo mó tâm hồn hắn, làm mù lòng hắn. Cùng mù với hắn là Tả Lãnh Thiền, bị Nhạc Bất Quần đâm mù mắt nhưng tham vọng cũng làm họ Tả mù luôn lòng.
Hắn là thứ sản phẩm đặc trưng nhất, tiêu biểu nhất của một chốn giang hồ chính tà phân tranh, giữa một võ lâm đầy mưu mô xảo quyệt.
Vô tình, có ai lại nhớ đến Chí Phèo, cũng vì một xã hội bẩn thỉu mà rạch nát mặt mình, trở thành con người không được xã hội chấp nhận. Lâm Bình Chi, liệu có khác nhiều không?
Ta buồn cho hắn, ta cảm thương đồng thời cũng căm ghét hắn. Nhưng nói cho cùng, chính chúng ta trong hoàn cảnh của hắn, cũng chưa chắc đã không làm như hắn. Nên đành ngậm ngùi rằng xã hội, cuộc đời, số mệnh cũng như ngòi bút của Kim Gia thật bất công.Và chính hắn đã bất công với bản thân mình. Thương hại thay!
------------------
Bài liên quan:
Tiếu ngạo giang hồ
- Doanh Doanh hoàn mỹ quá khiến tôi đâm ... nghi ngờ !
- Nhậm Doanh Doanh - Người tình tri âm tri kỷ
- Yêu nhất Lệnh Hồ Xung!
- Lệnh Hồ Xung - Chân dung gã tửu đồ lãng tử
- Lệnh Hồ Xung - Nhạc Linh San, cho bi kịch tình đầu
- Lệnh Hồ Xung - Nhạc Linh San: Bản tình đẹp dang dở
- Nhạc Linh San có ân hận trong cuộc hôn nhân với Lâm Bình Chi không?
- Nhạc Linh San - yêu không hối tiếc
- Nhạc Linh San - Lâm Bình Chi: Tình mẹ con (!?)
- Lâm Bình Chi - con tốt trên bàn cờ số mệnh
- Nhạc Linh San - người khiến tôi đau lòng nhất
- Nhạc Linh San: Đương thì nhược ái Hàn công tử
- Gia đình ni cô Nghi Lâm – Giá trị của sự nhân bản
- Dòng lệ Nghi Lâm
- Nhớ Nghi Lâm
- Đông Phương Bất Bại - Dương Liên Đình: chuyện tình kinh thiên động địa
- Những chuyện lạ đời về nhân vật Đông Phương Bất Bại
- Đào Cốc lục tiên - một sáng tạo độc đáo của Kim Dung
- Giang hồ tiếu ngạo cầm tiêu (thơ)
- Mỹ nhân chết thảm trong tiểu thuyết kiếm hiệp Kim Dung
- Tình si trong “Tiếu ngạo giang hồ”
- Lưu Chính Phong - giấc mơ tiếu ngạo giang hồ
No comments:
Post a Comment